Nana in Wonderland

Ladakh – Cuộc hành trình đến “Tiểu Tây Tạng” ❤

Ladakh – hành tinh cô đơn, nơi được bao quanh bởi hoang mạc bao la và những ngọn núi sừng sững còn vương lớp tuyết phủ trắng xoá… 🗻

Na đến Ladakh vào những ngày cuối tháng 8, 🌞 mặt trời rực rỡ trải dài trên vùng đất mênh mông và bầu trời trong xanh lạ kỳ, đến độ chúng tớ phải bảo nhau rằng mình giống như đang được thả vào trong một chiếc game với cảnh 3D siêu thực.

Chưa đi đến nơi tận cùng trái đất nhưng Ladakh xứng đáng là vị vua của cảnh thiên nhiên hùng vĩ và tráng lệ nhất trong tất cả những nơi Na đã từng đi qua. Không chỉ níu giữ tim Na bằng những vùng đất xinh đẹp, Ladakh còn là một kho báu kiến thức về Phật Giáo Tây Tạng. Năng lượng của những tu viện và những câu chuyện luôn thôi thúc Na và bạn đồng hành không ngừng tìm hiểu và khám phá nét đẹp văn hoá và sự kỳ bí nơi đây. Những cơ duyên đưa chúng tớ đến nơi cần phải đến, gặp người thầy cần phải gặp và trải nghiệm những điều mà chúng tớ chưa từng được biết đến… 🙏🏻

Ký ức về một đêm đầy sao mà tưởng rằng chạm tay lên cũng có thể với lấy cả ngân hà ở hồ Pangong 💫 chiều lững thững cưỡi lạc đà ngắm hoàng hôn ở Nubra valley xinh đẹp, buổi cơm trưa đầy hân hoang cùng các chú lama nhỏ trong tu viện Thiksey hay một chiều vàng men theo dòng suối tìm đến thượng nguồn của làng Diskit rồi chẳng may lọt vào nhà người dân xin mấy trái táo đang nằm nặng trĩu trong vườn… Quá nhiều kỷ niệm yêu thương mà Na sẽ chẳng thể nào quên. 🥰

Dưới đây là một chút (nhiều chữ 😋)highlights của Na cho chuyến trip Ladakh 11 ngày. Na thường viết rất dài sau những chuyến đi xa, 🙈 nhiều đến độ nhìn vào có khi chả ai muốn đọc nhưng mà mình viết cốt yếu để mình của hiện tại có thể kể lể và mình của tương lai một năm xa xa xa nào đó có thể đọc và nhớ lại những quãng thời gian xinh đẹp này.

📌 Nếu ai bảo đi Ladakh để tịnh tâm, nghĩ dưỡng thì xin thưa là không. Những điều tuyệt vời luôn đến từ những nơi khắc nghiệt nhất, “Sốc Độ Cao” là ác mộng của hầu hết du khách khi đến Ladakh. Na được chào đón bằng cơn chóng mặt nhẹ nhàng, một chút thiếu oxi khiến cơ thể chậm chạp và tê liệt đôi lúc ^^ còn tệ hơn là bạn đồng hành, có người mất ngủ, đau đầu,buồn nôn… đến độ chẳng còn tâm trí mà ngắm cảnh nữa.

Nên là trước khi đi Ladakh cần có một thể trạng tốt, Na uống hoạt huyết dưỡng não trước 2 tuần, ngày đầu đến Leh xin đi nhẹ nói khẽ cười duyên và không tắm đêm đầu tiên. Chuẩn bị thuốc say độ cao, thuốc cảm cúm, đau đầu trước khi đi nhé!!!!

🌞 Thời tiết: Na đến Ladakh cuối tháng 8 đầu tháng 9; thời tiết mát mẻ dù nắng chói chang ấy. Nhiệt độ ở Leh ban ngày tầm 19 độ còn đêm về 9 độ, Nubra Valley hay Pangong thì lạnh hơn. Thời gian phù hợp với du lịch ở Ladakh là từ tháng 5 đến tháng 10, qua tháng 11 đến tháng 4 bắt đầu có băng và tuyết đường đi sẽ khó khăn. Khí hậu nơi đây nhìn thì đẹp đấy nhưng cũng rất khắc nghiệt, kem dưỡng ẩm và kem chống nắng là thứ không thể thiếu vì khí hậu vùng cao rất là khô và dễ cháy nắng. 🌚

✈️🚌 Di chuyển: Bay thẳng từ Hanoi đi Delhi ( có cả chuyến bay thẳng Saigon Delhi nhưng Na bay ra Hn để join cùng team), và từ Delhi bay đến Leh, thủ phủ của Ladakh.

📇 Visa: Xin visa Ấn Độ online và các bác nên xin ít nhất trước 2 tuần khởi hành.

💰Tiền tệ: Tiền Rupee 100INR = 32-33.000 VND, có thể đổi ở Việt Nam trước khi đi or đổi từ Usd sang Rupee tại quầy đổi tiền ở chợ Leh, tỷ giá không chênh lệch là mấy.

🥟🍜🥗Ăn uống: Đừng kỳ vọng vào một vùng đất đầy kính ngưỡng tôn giáo có những bữa ăn ngon và nhiều thịt cá như ở các nơi khác, nên bỏ túi mỳ tôm và đồ khô theo nha! Nhưng cũng đừng quá quan ngại vì ngoài những nơi xa xôi thì ở Leh vẫn có những nhà hàng ăn khá oki. Recommend một vài quán Na ăn thấy ổn ở Leh:

– Lamayuru restaurant gần chợ Leh có pizza, padthai, cá nướng… ăn ukie lah. Đừng quên thử apple beer không cồn nhé!!! my favorite drink ở Ladakh.

– Amigo Korean Restaurant cũng gần chợ Leh nốt, món Hàn Quốc và là nơi hiếm hoi có xịt nếu các bác đi dài ngày và thèm xịt nướng quá thì có thể ghé đây, Na ngồi buổi chiều tối khá là thích, bàn ăn đặt bên cạnh một chiếc vườn xinh xắn rất là chill.

– Quán cafe iu thíc của Na ở chợ Leh là Lehvenda, nằm ở tầng 2 khu nhà ngay góc chợ, có cả brunch và coffee oki luôn. View nhìn ngắm chợ Leh màu sắc từ cả 2 phía.

📱Sim: đến Leh tụi mình mới đi làm sim, sim của Ladakh chỉ dùng được trong vùng Ladakh. 1 chiếc sim cần đăng ký, chụp hình, register… abccc mất 15-20’ cho 1 đt. 🙂 1 sim giá 300 rupee dùng đc hình như 1 tháng ah!

⛺️Ở: mình đi theo team ở guesthouse, có rất nhiều khách sạn xinh xắn quanh chợ Leh (price từ 500k-1tr5 trên booking) vừa tiện đi ăn uống v shopping nữa.

🥻Mặc gì khi đi Ladakh: Thời tiết ban ngày nắng đêm lại lạnh thì những chiếc khăn choàng là item không thể thiếu, nên chọn khăn màu sắc nổi bật như đỏ, vàng, cam, xanh… vừa làm điểm nhấn cho outfit vừa giữ ấm cơ thể 😉 bỏ vali 1 vài em áo khoác vì một số nơi như hồ Pangong ban đêm khá là lạnh. Ngoài ra nên mặc váy dài hay quần dài khi đến các tu viện nhé!!! Hầu hết Na chọn outfit màu tươi sáng hay hoạ tiết thổ cẩm để không bị chìm sâu vào nền cảnh thiên nhiên bao la kỳ vĩ này.

📝Trước khi đi nên đọc một chút về những nơi đi qua và kiến thức Phật giáo ở Ladakh. Tiếc nuối của mình là chưa được tìm hiểu sâu về văn hoá nơi đây và những câu chuyện về Phật Giáo Tây Tạng, nếu được quay trở lại nơi đây mình sẽ book một bạn tourguide người bản địa để được giới thiệu và giải thích nhiều hơn. Những hôm đi tu viện toàn lẽo đẽo theo các đoàn có hướng dẫn viên, cũng may thi thoảng gặp anh tourguide dễ thương sau khi bắn tiếng Pháp cho đoàn kia thì quay sang bắn tiếng Anh giải thích cho ae tớ những điều thú vị của ngôi đền và tu viện.

🙋🏻‍♀️ Con người ở Ladakh thì không còn gì để bàn, hầu hết mọi người đều thân thiện và đáng mến. Đi đâu chỉ cần hô “Julley” bạn cũng sẽ nhận lại được một câu “Julley” kèm nụ cười thân thiện, hiền hoà. Julley ở Ladakh nghĩa là “hello”, “thank you” and “goodbye”. Trong cả chặng đường đi Na và đồng bọn chỉ biết đúng câu này =)) đi đâu cũng dùng ạ.

À hiền hoà vậy thôi, nhưng khi đi chợ Leh mua sắm thì nhớ trả giá thấp hơn 30-50% nhé 😀 tip đi mua sắm của anh em tớ ạ. Còn nếu lười trả giá mà muốn mua đồ lưu niệm thì lên thẳng quầy hàng lưu niệm ở tu viện Thiksey bán đồ đúng giá, ko trả và cũng có đầy đủ thứ để mua, quan trọng là doanh thu sẽ được quy về cúng dường ở chùa 😉 quá là hợp lý.

Trên là những điểm cần lưu ý khi đi Ladkh còn dưới đây là lịch trình sương sương 11 ngày của chúng mình🥰

📍Day 1: bay bay và bay Vn – Delhi

📍Day2: Delhi- Leh. Chiều đến đi chợ Leh sau đấy đi tham quan Leh palace.

📍Day3: buổi sáng chúng tớ đi cafe ở chợ Leh, làm sim… trưa ăn trưa xong tham quan Shay Palace, Thiksey monastery, Hemis monastery.

📍Day4: Moving từ Leh đến thung lũng Nubra. Đi ngang qua con đèo Khardung La, quả đèo cao 5,600m nơi khiến Na hoang mang nhất vì sock độ cao, bước lên đỉnh đèo có vài bậc thang thôi mà tưởng chừng như tắt thở các bác ah! 🙂 đi 2,3 bậc thì thở vài phút mới moving tiếp được. Sau chiếc đèo đó là cô Na đi xa luôn =)) giây phút mệt mỏi nhất trong tất cả các hành trình trước giờ của mình, nhưng trộm vía sau hôm đấy thì Na lại băng băng như thường. Chiều đến tu viện Diskit, hoàng hôn buông thì đi cưỡi lạc đà ở Sand dunes.

📍Day5: Thay vì đi Khám phá làng Turtuk – ngôi làng bị chia cắt bởi biên giới của Ấn Độ và Pakistan, Hundar. Na chọn ở lại Nubra Valley, thuê một chiếc xe mini của chú người bản địa đi lòng vòng lại San dunes, thăm lại các bé lạc đà, ghé chợ Diskit mua đồ nấu bữa tối rồi lượn lờ loanh quanh. Lúc ở San Dunes chúng mình gặp một nhóm anh chị người Việt Nam cũng đang đi road trip ở Ladakh nhưng mà xịn hơn là phượt bằng xe máy ạ, thật sự hâm mộ anh chị dù đi bon bon hơn 2000 cây số vẫn vui tươi, không hề mệt mỏi. Mình hỏi rằng chạy xe vậy có mệt ko ạ?? thì mấy chị cười và bảo chả mệt gì cả vui và đẹp lắm. Mong sau này dù có thêm nhiều tuổi mình vẫn có đủ sức khoẻ và tinh thần tuyệt đỉnh như vậy để khám phá nhiều nơi tú vị hơn…

Chiều đến chúng mình dạo quanh ngôi làng nhỏ, men theo dòng suối để đến thượng nguồn. Cảnh nơi đây thật yên bình, tiếng nước chảy róc rách còn bầu trời thì vẫn một màu xanh trong, chả có activity gì cũng không biết là đi mãi sẽ đến đâu nhưng 3 anh em tớ rất là enjoy cái moment này.=)) Trên đoạn đường về cô bạn mon men làm quen với gia đình bác chủ nhà có cây táo trĩu quả, người dân nơi đây siêu siêu dễ thương mọi người ạhhh. Vừa cho chúng tớ vào nhà, chưa kịp hé lời xin táo, ông chủ nhà già hom hem ko biết câu tiếng anh nào nhưng chỉ vào cây táo bảo eat eat =)) rồi ông thì xách cây, bà thì kéo bạt ra để hái táo cho chúng mình. Táo thì ngon thật đấy nhưng không ngọt ngào bằng tình cảm của những con người xa lạ nhưng đầy tình yêu thương ấm áp này. Mãi iu và mãi nhớ buổi chiều thơ mộng này.

📍Day6: Moving từ Nubra Valley đến hồ Pangong, đoạn đường đi có lúc xinh đẹp nhưng nhiều đoạn cũng hú hồn… Thật sự biết ơn những người làm đường nơi hoang vu này, bụi mịt mù, khí hậu thì khắc nghiệt, dụng cụ có chút thô sơ nhưng vẫn vui vẻ vẫy tay chào khi mình gọi “Julley”. Có đoạn cả xe ngủ hết rồi mỗi mình ngồi nhìn đường, bác tài đi đoạn đèo hẹp ko dám bấm còi vì sợ sạc lở, xe cứ lách đi đụng phải một anh công nhân đen nhẻm đang đội thau đá trên đầu. Ở đâu thì chắc bay vào chửi nhau, quýnh nhau í ới rồi, nhưng ở đây thì lạ lắm ạ… bác tài cười hề hề rồi bảo “Julley”, anh kia cũng “Julley” cười hihi rồi xong 🙂 quá là đơn giản.

Trên đường đến Pangong tụi mình dừng lại bên 1 thảo nguyên xinh đẹp ven đường, hình ảnh xa xa là những ngọn núi sừng sững, một cụ bà ngồi lọt thỏm giữa thảm cỏ xanh xung quanh là lũ dê du mục chạy tung tăng… khung cảnh quá đỗi thơ mộng.

Đi tiếp một đoạn nữa là địa phận của những chú Marmot (sóc đất) béo núc ních, cute lạc lốiiii luôn ạhh!! Marmot sống trong hang mùa ấm thì trồi lên lăn lê, nằm phè… đến mùa đông thì trú ngụ trong hang. Dù khách du lịch có đi qua đi về thì các chú béo vẫn hiên ngang chả sợ trời sợ đất, bác tài xế bảo đừng cho chúng ăn gì nhé! đoàn chắc là không muốn cho tụi nhỏ đồ ăn linh tinh đau bụng, hoặc là ko muốn chúng nó sống dựa vào đồ ăn của người qua đường. dont know nhưng tốt hơn hết cứ nghe lời người hướng dẫn ạ.

Sau tầm 6 tiếng bon bon trên xe chúng mình đã nhìn thấy hồ Pangong lấp ló xa xa… hồ nước vào buổi chiều xanh một màu xanh ngọc bích, cả team tranh thủ check in chỗ nghỉ rồi phi xuống ngắm hồ lúc hoàng hôn.

Tối đến nơi hoang vu này như chiếc kính thiên văn khổng lồ soi rọi hàng ngàn vì sao và một dải ngân hà tuyệt đẹp mà lần đầu tiên Na được nhìn ngắm trong đời. Sau vài tiếng phơi sáng bằng điện thoại, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng vì lạnh thì tụi tớ đã có những tấm hình để đời với bầu trời đêm lộng lẫy này. 🥰🌌

📍Day7: 5:15’ sáng, hai anh em bật dậy xỏ vội cái áo phao rồi phi xuống hồ Pangong để đón bình minh. Nơi năng lượng tuyệt đẹp này chỉ cần ngồi yên nhìn mây nhìn trời thôi cũng đủ thấy hạnh phúc rồi.

Hồ Pangong nằm ở độ cao 4.350m trên dãy Himalaya so với mực nước biển, kéo dài qua Ấn Độ và Trung Quốc. Điều đặc biệt không chỉ là một trong những hồ nước lợ cao và lớn nhất trong dãy Hymalaya cũng như châu á, hồ Pangong còn nổi tiếng nhờ vẻ đẹp nên thơ với nước hồ xanh thay đổi màu sắc tuỳ vào thời điểm trong ngày.

Sau khi enjoy nốt buổi sáng ở hồ Pangong chúng mình quay về Leh, đi qua con đèo Changla được mệnh danh là con đường đèo dành cho xe máy cao thứ 2 trên thế giới với độ cao 5300m. Với phượt thủ thì những điểm này thật sự ý nghĩa trên đoạn đường phượt xa xôi, còn với Na thì đo độ cao bằng độ khó thở các bác ạ 🙂

📍Day8,9: Những ngày cuối ba anh em mình đã bỏ chuyến đi hồ Tsomoriri, được cho là 1 trong những điểm highlight khi travel Ladakh. Điều níu giữ chúng mình ở lại Leh dù rất đam mê cảnh đẹp là tin nhắn của thầy từ tu viện Thiksey, thầy bảo hôm nay là hôm cuối cùng hoàn thành bức tranh Mandala bằng cát và bảy ngày tiếp theo sẽ có rất nhiều lạt ma về làm lễ ở tu viện. Và chúng mình không muốn lỡ hẹn với một trong những dịp lễ Mandala lớn nhất trong năm ở tu viện Thiksey.

Một quyết định đúng đắn, chúng tớ chả còn gì tiếc nuối khi được tận mắt nhìn thấy các lạt ma hoàn thành bức tranh Mandala bằng cát. Không chỉ được thầy giới thiệu, giải thích và chỉ ra ý nghĩa của tranh Mandala cát, thầy còn đưa anh em chúng tớ đi một vòng tu viện, giải thích về những đền thờ, bức tranh luân hồi, câu chuyện kỳ diệu về mandala… 12 giờ trưa 3 thầy trò leo hẳn lên sân thượng, thầy chỉ xa xa hướng nào là vùng Tibet, đâu là Ấn Độ, bên nào là Pakistan. Trưa thì được mời hẳn “cơm chùa”, lần đầu được ăn cơm xa xứ cùng các Lama nhỏ, em nào cũng dễ thương và đáng iuuu… lai là một kỷ niệm đẹp khó quên của tụi mình ở Ladakh.

Hôm thứ 2 chúng tớ mang mấy quả dưa hấu, nải chuối đến nhà bếp tu viện vì hôm trước nghe loáng thoáng các em lama nhỏ bảo rằng thích ăn dưa hấu. Trước buổi lễ, cậu bé lama nhỏ tuổi nhất, hôm trước ngồi ăn cơm chả nói câu nào bữa nay lại thỏ thẻ đến và say “Thank u for watermelon…” awww so sweet ạ ❤

📍Day10: Ngày cuối chúng mình ghé thăm tu viện Alchi, được coi là một trong những tu viện lâu đời nhất ở Ladakh, được thành lập vào thế kỷ 11. Anh e chúng tôi nổi da gà và đầy ngỡ ngàng khi bước vào các đền thờ, không hổ danh khi những bức tranh trên tường hay những bức tượng thờ của tu viện Alchi được cho là một trong những kiệt tác nghệ thuật và tôn giáo của thế giới. Must go quý vị ah!

Đến tu viện thứ 2 sau bữa trưa, Lamayuru nằm ở Leh. Lạt Ma ở tu viện Lamayuru rất thân thiện, lúc chúng mình đi lang thang quanh rồi tính quay về, thầy còn gọi lại mở cửa đền thờ chính rồi mời chúng mình tham quan, giới thiệu cho chúng mình về tu viện và những cuốn sách kinh cổ quý giá được trưng bày trong từng hộc kính trong khu điện chính.

📍Day11: Fly back to Vietnam mang theo một bầu trời ký ức xinh đẹp từ Ladakh, một niềm vui nhỏ trong tim, một đức tin và năng lượng tuyệt vời từ vùng đất Phật Giáo đầy yêu thương. ❤️❤️❤️

Post A Comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.